EDIT:HIKARU

CHƯƠNG 69:

Trong đại sảnh có người đột nhiên mở miệng “Nhìn kỹ Lãnh công tử cùng Long công tử có năm phần giống nhau. . .” Này giang hồ nhân sĩ nghị luận .

 

Chịu đựng cảm giác hai mắt trợn trắng xúc động! Quay đầu hướng thái hoàng bá nói “Thỉnh cầu lão Xác chủ phái người báo quan.” Lục hoàng đệ dùng tướng mạo của ta dịch dung trong cung dùng là,khuôn mặt đó tuyệt không giống với khuôn mặt của ta hiện giờ.

 

Thái hoàng bá gật đầu “Lãnh công tử nói đúng, lão phu sẽ phái người đến hoàng thành một chuyến. Hiện tại việc cấp bách chính là phải nhanh chóng tìm ra hai kẻ còn lại! Thái hoàng bá phất tay ra lệnh hạ nhân đi làm.

 

Quản sự Xác viên  nâng  một cái hòm gỗ đi vào đại sảnh “Đồ vật này nọ đều ở trong này. Thỉnh Xác chủ kiểm tra!” Thùng mở ra bên trong đều là một ít dược phẩm.

 

Xác Nghiêu Tranh nhổ mấy nút lọ đưa mũi ngửi ngửi “Đều là chút mê dược cùng độc dược.Mê dược trong phòng Mạc cô nương chính là loại này. . .” Xác Nghiêu Tranh đem dược giao cho Mạc minh chủ.

 

Con trai Mạc minh chủ đứng bên cạnh tiếp nhận dược quán,để cho muội muội mình xác nhận hương vị mê hương . Mạc cô nương ủy khuất gật đầu, hốc mắt phiếm hồng. Thiếu gia Lôi gia đi đến an ủi nàng, tỏ vẻ bất kể như thế nào mình nhất định sẽ phụ trách.

 

Mạc minh chủ chụp bàn mắng to “Quả nhiên là ngươi tên gian nhân này giở trò quỷ!”

 

Lục hoàng đệ ngẩng đầu trừng mắt ta, hắn duỗi tay chỉa vào người của ta nói “Chuyện này người minh chủ nên hỏi là hắn!” Tối hôm qua người đích thật là phóng tới giường của ta, là ta đem Mạc cô nương đưa đến khách phòng. . .

 

“Ngươi còn muốn nói xạo! Tối hôm qua Lãnh công tử cùng đoàn người chúng ta thương thảo cho đến hừng đông, ta đây giang hồ mãnh phu có thể làm chứng!” Tối hôm qua vị hiệp sĩ ngồi ở bên cạnh ta đứng ra.

 

Tối hôm qua người ở chỗ này đều phụ họa  “Đúng! Tại hạ tối hôm qua cùng Lãnh công tử nói không ít chuyện.” “Không phải là sao? Lãnh công tử cùng Ngô công tử. . .” “Tên sát nhân này giết Lâm đại hiệp còn chưa đủ, còn. . .”

 

“Tứ hoàng huynh! Vì cái gì? Vì cái gì không giúp ta.” Lục hoàng đệ đối với ta rống to.

 

Nhìn lục hoàng đệ ta mặt không chút thay đổi nói “Ta nói rồi, tại hạ không phải Tứ hoàng tử!” Những lời này cũng không gạt người, ta vốn sẽ không là Tứ hoàng tử. Nhớ tới lục hoàng đệ muốn ta thần phục hắn, chán ghét bỏ qua một bên đầu. Làm việc không sạch sẽ, bị người nắm được nhược điểm

 

“Ngươi tên sát nhân này còn muốn gây sóng gió!” “Cấp lão tử giải thích rõ ràng! Ngươi thằng nhãi này quá mức .” “Chính là! Một đao chém đỡ phải xui. . .” Thanh âm chửi bậy ở trong đại sảnh truyền ra . . .

 

Lục hoàng đệ oán hận kêu lên “Ngoại công sẽ không bỏ qua các ngươi. . .”

 

Nghe thế Hiên Viên Hạo khiêu mi, hắn đi đến bên người ta “Lãnh công tử sớm biết rằng hắn là thiếu gia Khâu gia?”

 

Nhìn Hiên Viên Hạo liếc mắt một cái, năng lực đọc tâm của ta đối với hắn vô dụng nên không thể biết trong lòng Hiên Viên Hạo đang suy nghĩ cái gì. Năm đó ta chính là tự mình xác nhận mọi người, trừ bỏ Lục hoàng đệ ở ngoài năm đó, toàn bộ hoàng tử ở lại trong cung đều chết, nếu còn có hoàng tử gì nữa, chỉ có thể là phụ hoàng ở bên ngoài cung lén sinh. . . Nghĩ vậy trong lòng tràn đầy nỗ chua xót.

 

“Lãnh công tử thật không phải Tứ hoàng tử?” Hiên Viên Hạo nhìn ta chăm chú hỏi.

 

Lắc lắc đầu. Trên đời này trừ ngươi ra ở bên ngoài không ai cảm thấy được ta là Tứ hoàng tử “Ta đã cảnh cáo ngươi đừng đi tìm hắn!” Bên người Lục hoàng đệ có cao thủ có khả năng thôi miên , khó bảo toàn Hiên Viên Hạo đã trung thực nói. Lục hoàng đệ mới có thể bảo ta tứ hoàng huynh. . .

 

“Tại hạ có tìm kiếm qua Nhã các không sai.Nhưng cũng không gặp gỡ qua kẻ nào. . .” Hiên Viên Hạo bất mãn ta đối với hắn trách cứ.

 

Quay đầu nhìn Lục hoàng đệ đang bị nhốt  “Chỉ sợ ngươi không nhớ rõ .”Người bị thôi miên sẽ không nhớ rõ chính mình nói qua cái gì hoặc là đã làm cái gì. Xem ra tên hộ vệ kia mất tích cũng là một cái phiền toái lớn!

 

Phía sau Hiên Viên Hạo lặng im lui xuống dưới “…”

 

Ta nhìn Tiêu Nhiên liếc mắt một cái, quay đầu phân phó Hiên Viên Hạo “Nói cho Đoạn Kiếm cùng Xác Nghiêu Tranh, hai người mất tích , trong đó có một người am hiểu đoạt hồn thuật.” Thôi miên bị người coi là Ly Hồn Thuật hoặc là Đoạt Hồn thuật, trên giang hồ người có được loại kỹ thuật này bị cho là tà ma ngoại đạo, lại không biết tại trong quân binh cũng có không ít người dùng nó để thẩm vấn một số ít tù binh thà chết chứ không chịu khuất phục. Lữ Mặc Thần chính là người nổi bật sử dụng Ly Hồn Thuật.

 

Quản sự đang xem xét vật phẩm tùy thân lục hoàng đệ đích đột nhiên kêu to “A! Xác. . . Xác. . . Xác chủ!” Trong tay của hắn cầm bình hoa run rẩy kêu lên.Từ bình hoa xuất hiện một con rắn chậm rãi đi tới hướng quản sự.

 

“Qùy hoa cẩm xà!” “Mau lui lại đó là quỳ hoa cẩm xà. . .” Nguyên bản mọi người trong Xác viên tò mò vật trong tay quản sự nhưng sau khi thấy liền nhanh chóng chạy trốn. . .

 

Qùy hoa cẩm xà! Bây giờ là mùa đông, nên hành động của nó vô cùng thong thả, chính là lại làm cho quản sự run rẩy. Trong nháy mắt điểm huyệt đạo của quản sự, đứng lên rồi đi qua. . .

 

“Lãnh công tử. . .” Xác Nghiêu Tranh ngăn ta lại .

 

Nhìn Xác Nghiêu Tranh không nói lời nào, ta gạt tay hắn ra rồi tự mình  hướng quản sự đi tới.

 

“Đừng tới đây!” Quản sự mở miệng kêu lên. Xà cảm giác miệng hắn thở ra khí trợt xuống cái chai, bò lên cánh tay của quản sự . . .

 

Xà là dựa vào nhiệt độ để cảm giác con mồi ở đâu , hắn nói chuyện căn bản là muốn chết! Tức giận đề khí đánh vào á huyệt của hắn . Quản sự há mồm muốn nói, mở miệng lại phát không ra nửa điểm thanh âm. . . Thân thủ đặt ở xà bên cạnh, vận khí để cho bàn tay tản mát ra nhiệt khí ấm áp. Xà cảm giác được hơi thở ôn hòa liền nhích lại gần, đưa tay để cho nó bò lên bàn tay, tay trái điểm khai huyệt đạo của quản sự.

 

“. . . Hô. . . Đa tạ Lãnh công tử.” Quản sự thối lui đến địa phương rất xa thở gấp nói .

 

Tay trái cầm lấy bình hoa đập xuống đất! Bình hoa vỡ thành từng mảnh nhỏ. . .

 

Xác Nghiêu Tranh chạy tới “Lãnh công tử ngươi đây là.”

Duỗi tay đẩy mảnh nhỏ ra, cầm lấy tờ giấy được giấu trong cái chai. Vừa rồi ta nhìn thấy xà đã cảm thấy bình hoa nhất định có cái gì trọng yếu, mới cần dùng đến quỳ hoa cẩm xà đến bảo hộ, quả nhiên không ngoài sở liệu của ta! Đọc xong đây đúng là tấm vé đủ để định Khâu Thừa tướng tử tội , ta nhìn hướng Lục hoàng đệ. Chỉ thấy hắn Lục hoàng đệ trừng mắt nhìn ta, cũng không ra tiếng đáp lại.

 

Một bên Tiêu Nhiên hướng ta muốn nhìn tờ giấy kia “Lãnh công tử có không để cho tại hạ xem.”

 

Chuyển giao tờ giấy ra. Tiêu Nhiên thân thủ tiếp nhận, càng xem hắn mặt nhăn càng chặt. Ta đi đến trước mặt lục hoàng đệ, thân thủ chạm đến bên dưới hai má của Lục hoàng đệ . . . Móng tay gợi lên một lớp màng mảnh mỏng lên “Xác công tử. . .” Ta mở miệng kêu Xác Nghiêu Tranh, thỉnh hắn lại đây xem dịch dung trên mặt Lục hoàng đệ. Lục hoàng đệ thừa dịp ta phân tâm đồng thời dùng sức khua động hướng ta! Xà trên tay bị kinh động há mồm loạn cắn. . . Để không cho Lục hoàng đệ bị rắn cắn, ta buông tay để cho xà rớt trên mặt đất. Xà rơi xuống đất bò lên chân của ta, răng cắn vào chân nhỏ. . .

 

“Vân!” “Lãnh công tử!” Ngô Tương bọn họ lắp bắp kinh hãi.

 

Vội vàng mở miệng ngăn cản bọn họ đi qua “Đừng tới đây!” Lỡ các ngươi chạy tới  vạn nhất bị cắn phải, ta không nắm chắc cứu được người, lúc trước ăn giải dược hoàn toàn là giả, làm bộ dáng chỉ để cho người ta xem.

 

Chờ xà bình tĩnh ta nhổ miệng của nó ra, đem xà bỏ vào trong túi, từ trong lòng ngực xuất ra một viên khỏa kim hoàng sắc khác bỏ vào trong miệng. . .

 

Xác Nghiêu Tranh lúc này mới đi đến bên cạnh ta, nhìn đến miếng màng mỏng trên mặt Lục hoàng đệ , quay đầu hướng quản sự kiểm tra vật phẩm phân phó “Tìm nước thuốc dùng để dỡ dịch dung xuống .”

 

Chờ tầng da trên mặt Lục hoàng đệ bị người khác kéo xuống dùng nước lau khô , Xác Nghiêu Tranh sợ hãi kêu lên  “Khâu công tử!”. . .

 

Xem tờ giấy xong Tiêu Nhiên hướng thái hoàng bá nói “Lão xác chủ. Tại hạ cần phải chạy về hoàng thành xin chỉ thị của Hoàng Thượng! Những người này liền kính nhờ Xác chủ trông giữ.”

 

Thái hoàng bá chắp tay trả lời “Thỉnh tiêu đại nhân yên tâm. . .”

 

Ta đi đến bên cạnh Tiêu Nhiên rút tờ giấy về “Vật này. . . để lại Xác viên.” Vạn nhất đánh mất, hết thảy kiếm củi ba năm thiêu một giờ!

 

“Như vậy sao được!” Tiêu Nhiên nghiêm túc nhìn ta.

 

Nhìn vậy mà còn không nhận ra ta Tiêu Nhiên, ta đem giấy gấp lại để vào trong lòng ngực “Ngươi tính toán mang ở trên người?” Ta còn định dùng những chứng cớ này để dẫn dụ Hiền vương xuất hiện.

 

“Này. . .” Tiêu Nhiên do dự nhìn ta.

 

Thái hoàng bá hợp thời mở miệng “Chư vị. Lão phu có tin tức không tốt. . . Hai người mất tích bên trong có một người sử dụng đoạt hồn thuật!”

 

“Đoạt hồn thuật!” “Yêu thuật!” “Cái này cần phải chuẩn bị ra sao. . . Lão xác chủ ngài nói nên làm cái gì bây giờ?” “Minh chủ. . .” Lần này ngay cả thái hoàng bá đề cao thanh âm cũng không áp chế được.

 

Thấp giọng quát “Được rồi!” Lớn giọng kêu lên cũng không có nửa điểm tác dụng! Trong lòng đối với giang hồ nhân sĩ chỉ còn cảm thấy chán ghét “Thỉnh các vị kiểm tra  người bên cạnh, cẩn thận có người giả mạo.” Nói không chừng Hiền vương đã sớm dịch dung thành bộ dáng khác!

 

Thái hoàng bá đồng ý nói “Lãnh công tử nói rất đúng! Thỉnh chư vị lưu ý thuộc hạ bên hoặc là đệ tử người có phải hay không là giả mạo.” Chờ người trong đại sảnh giải tán, Xác Nghiêu Tranh, Đoạn Kiếm, Hiên Viên Hạo áp giải Lục hoàng đệ rời đi,thái hoàng bá đối với Tiêu Nhiên nói “Tiêu đại nhân! Lão phu tiễn ngài ra ngoài.”

 

“Tại hạ cùng đi với lão Xác chủ .” Vừa lúc thuận tiện đưa tin cho Hồng Nguyệt Minh cùng thái phó.

 

Thái hoàng bá trong mắt chợt lóe “Làm phiền Lãnh công tử.”

 

* * * * * *

 

Tiễn Tiêu Nhiên xong , ta trở lại nội viện cùng với những người khác đang ở trong đại sảnh uống trà. Ngô Tương từ khi thần thâu bị sát hại liền không muốn ăn , hiện tại bắt được Lục hoàng đệ, rốt cục yên lòng một mình ngồi ăn khuya. Nhìn hắn ăn hương vị ngọt ngào làm cho ta nhịn không được cũng muốn ăn một chút gì. . .

 

Trở lại trong phòng Ngô Tương nhìn ta hỏi “Mạc cô nương ở gian khách phòng, là ngươi ra tay đúng không?” Hôm nay hắn nghe thấy Lục hoàng đệ nói chuyện Mạc cô nương có liên quan đến ta, hắn lập tức hiểu hôm qua ta vì sao lại nửa đêm kéo hắn rời giường chạy đến chỗ thái hoàng bá kia.

 

“Đó là sai lầm!” Ta thu thập đồ đạc trên giường trả lời.

 

Ngô Tương trầm mặc một hồi “. . . Thanh danh Mạc cô nương đã bị hủy .” Thanh âm của hắn vô cùng phẫn nộ.

 

“Ta còn có thể như thế nào?” Buông vật phẩm trong tay, quay đầu nhìn Ngô Tương hỏi.

 

Ngô Tương mở miệng nói “Ngươi có thể thú nàng!”

 

“Nàng như vậy mới thật sự bị hủy!” Ta lạnh lùng nói. Phi tử không có kẻ chống lưng, kết cục đều thực thê thảm . . .

 

Miệng Ngô Tương mở lớn không nói gì nhìn ta “… .” Xem ra hắn hiểu được ý tứ của ta.

 

Ở trong lòng thở dài “Hơn nữa người đưa nàng tới là ca ca của nàng!” Cho dù ca ca Mạc cô nương không hề có nửa điểm phát hiện nhưng nếu cho hắn biết chính hắn tự tay đem muội muội đưa vào phòng của nam nhân khác, hắn sẽ nghĩ như thế nào! Áy náy? Hối hận? Bất kể như thế nào hắn đều  cảm thấy được chính mình thẹn với muội muội .

 

“Cái gì!” Ngô Tương kêu sợ hãi.

 

Hướng hắn gật đầu “Chính ngươi nghe được.” Dù sao nàng lại không mất đi sự trong sạch, chỉ là bị người khác nhìn qua thôi!

 

Ngô Tương thở dài “Ai. . . Chính là, cho dù Lôi công tử cam đoan vĩnh không cưới thiếp, Mạc cô nương vẫn là cự tuyệt lời cầu hôn của Lôi công tử. . .”

 

Vì sao? Ta không thể lý giải hành động của nàng “Không cưới thiếp rất trọng yếu sao?”

 

“Ngươi không biết. . . Lôi gia nhiều thế hệ đều là mấy đời con một, minh chủ sở dĩ không muốn đem nữ nhân tới Lôi gia bởi vì truyền thống của Lôi gia, nhập môn ba năm không có con trai Lôi gia sẽ để Lôi công tử thú thiếp! Hiện tại gia chủ Lôi gia đã cưới tám vị phu nhân. Mạc cô nương cũng biết, cho dù Lôi công tử hiện tại như vậy hứa hẹn , ba năm sau nếu chưa sinh hạ con trai, rốt cuộc hội như thế nào không ai có thể bảo chứng!” Ngô Tương không ủng hộ lắc đầu, hắn uống một hớp rượu lại mở miệng nói “Hơn nữa. . . Mạc minh chủ sớm đem con gái của mình gả cho  đệ tử. Chỉ cần đối phương là thật tâm yêu Mạc cô nương chuyện hoàn toàn không có vấn đề. . .”

 

Ta trầm mặc  . . . Phi tử của Phụ hoàng ít nhất cũng có hơn trăm người, đặc biệt khi hoàng thúc soán vị giết hơn phân nửa sổ phi tử, sau đó lại lần nữa bổ sung thêm. Lần trước hồi cung , hắn còn muốn ta lập phi! Nếu ta thật sự lập  phi, phụ hoàng sẽ cảm thấy được. . . Cảm thấy được. . . Thở dài trong lòng có chút khổ sở.

 

“Làm sao vậy? Vân? Sắc mặt của ngươi không tốt lắm.” Ngô Tương tò mò nhìn ta.

 

Hướng Ngô Tương lắc đầu, ta ấn  bùa hộ mệnh trong y phục hạ. . . Không biết vì sao, ta thật hâm mộ Mạc cô nương “Ngô Tương ngươi thì sao?” Ngô Tương bên ngoài phiêu lưu nhiều năm, không có suy nghĩ thành gia lập nghiệp sao?

 

“Ta không thể cưới thê. . .” Ngô Tương phức tạp nhìn ta “Sư phụ nói qua. Người như chúng ta không thể cưới vợ sinh con. . .”

 

Nhìn bộ dáng của hắn , ta cũng không muốn truy hỏi cái đề tài này. Mỗi người đều có chuyện tình của chính mình, ta cũng có những bí mật chất thành một đống lớn, không tư cách vấn người khác “Đúng rồi! Hai người kia còn ở Xác viên sao?” Hy vọng hiền vương không có bỏ trốn , bằng không muốn bắt hắn cũng rất khó. . .

 

Ngô Tương cầm lấy thủy tinh “Bọn họ còn ở trong Xác viên. . . Chính là. . . Chẳng biết tại sao ta nhìn không thấy bọn họ rốt cuộc ở đâu. . .” Hắn lắc đầu nói.

 

“Không cần!” Người còn ở Xác viên, không sợ tìm không thấy. Ta phát hiện mấy ngày nay Ngô Tương liên tiếp đổi thủy tinh, nhịn không được mở miệng hỏi “Thủy tinh. . .”

 

“Thủy tinh đã phá hủy sáu cái. Vừa muốn nhờ Xác công tử hỗ trợ tìm kiếm .” Ngô Tương theo trong tay áo lấy ra ngân phiếu, chậm rãi hé ra suy tính của mình .

 

“Ngươi gần đây có đặc biệt sử dụng nó sao?” Có phải hay không bởi vì ta nhờ Ngô Tương giúp ta mới biến thành cái dạng này? Trong lòng có chút ngượng ngùng.

 

Ngô Tương hồi đáp “Không có!”

 

Nhún vai tiếp tục đem đồ vật sửa sang lại hảo. Chỉ là não của ta tất cả đều là hình ảnh phụ hoàng cùng với phi tử của cùng một chỗ . . . Không chú ý tới thì còn không biết cảm giác là như thế nào, ta thật sự thực hoài nghi phụ hoàng rốt cuộc có hay không đem ta để ở trong lòng?

 

Tâm tình của ta chỉ muốn tìm sự tình làm! Nếu như có Liệt Phong ở đây, ta sẽ giúp nó xoát mao. . . Hiện tại ta chỉ có thể sửa sang lại hành lý, làm cho mình phân tán lực chú ý.

Bình luận về bài viết này